Đội tuyển bóng đá quốc gia Iran (tiếng Ba Tư: تیم ملی فوتبال ایران, Tīm-e Melli-e Fūtbāl-e Īrān) là đội tuyển bóng đá cấp quốc gia của Iran do Liên đoàn bóng đá Iran quản lý.
Là một trong những đội tuyển bóng đá hàng đầu châu Á, Iran đã có tổng cộng ba lần vô địch Asian Cup vào các năm 1968, 1972 và 1976; số lần vô địch bằng với Ả Rập Xê Út và chỉ kém Nhật Bản. Đội cũng từng ba lần đoạt tấm huy chương vàng Asiad các năm 1974, 1990 và 1998. Theo bảng xếp hạng FIFA từ tháng 12 năm 2014 cho đến tháng 10 năm 2018, Iran duy trì thứ hạng cao nhất trong các đội tuyển bóng đá nam thuộc AFC, qua đó trở thành đội giữ vị trí số 1 châu Á trong thời gian lâu nhất. Trước khi chuyển sang liên đoàn bóng đá Trung Á thì Iran cũng từng 4 lần vô địch giải khu vực Tây Á vào các năm 2000, 2004, 2007 và 2008. Trong cả năm lần tham dự vòng chung kết World Cup, đội đều không vượt qua được vòng bảng và chỉ có hai trận thắng trước Mỹ năm 1998 và Maroc năm 2018.
Liên đoàn bóng đá Iran được thành lập vào năm 1920. Năm 1926, đội Tehran XI (tiền thân của đội tuyển Iran hiện tại; gồm những cầu thủ được chọn từ các câu lạc bộ Tehran, Toofan và câu lạc bộ thể thao Armenia) vượt biên giới Iran đi du đấu tại Baku thuộc Liên Xô khi ấy. Năm 1929, để thể hiện thiện ý đáp lại, một đội từ Baku được đại diện Iran mời đến Tehran thi đấu ba trận giao hữu và Iran thua cả ba, trong đó, trận đấu cuối cùng được dự khán bởi Abdolhossein Teymourtash, một quan chức tòa án địa phương có quyền lực. Những thất bại của đội chủ nhà gây tâm lý hoang mang và bỏ rơi bóng đá ở địa phương cho đến khi thái tử Mohammad Reza Pahlavi từ Thụy Sĩ trở về năm 1936 cùng sự xuất hiện của Thomas R. Gibson khoảng thập niên 1930 góp phần xúc tiến trở lại hoạt động túc cầu nơi đây.